Nguồn: vnmedia.vn
Để từ giờ phút này, sẽ có ai đó là của ai đó rồi đấy…
Là ánh mắt từ giờ phút này chỉ hướng về em, là đôi tay ấy chỉ được nắm đôi tay em, là bờ vai này chỉ dành riêng cho một người con gái mà thôi…
Là ôm anh thật chặt phía sau, mà chẳng cần anh phải nhắc: “Ôm chặt nhé, anh rồ ga nè”, mà sợ hãi, ngượng ngùng khe khẽ nắm lấy vạt áo anh…
Để có người được phong là xe ôm “miễn phí” mà vẫn cười sung sướng đến tít mít rồi sến súa nói rằng “Anh sẽ chở em đến cùng trời cuối đất nhé”.
Để chẳng còn nỗi buồn nào giấu trong ánh mắt vu vơ mỗi khi cô đơn đến bật khóc, nước mắt tuôn dài trên hai má, quệt đi hai hàng mằn mặn, mà tự nói với chính mình “Ngốc thật, tự nhiên khóc”…