Trên đời này có thứ tình cảm gọi là “Thích”, có thứ khác gọi là “Yêu”

Trên đời Này Có Thứ Tình Cảm Gọi Là “Thích”, Có Thứ Khác Gọi Là “Yêu”
Trên đời Này Có Thứ Tình Cảm Gọi Là “Thích”, Có Thứ Khác Gọi Là “Yêu”

Thích, là cố chấp. Yêu, là đáng giá. Thích chính là thích, rất đơn giản. Yêu chính là yêu, rất phức tạp.

Thích một người và yêu một người rõ ràng là hai khái niệm khác nhau, thế nhưng rất nhiều người lại nhầm lẫn hai thứ tình cảm này…

Thích là khi đọc sách giữa đêm khuya, bỗng đột nhiên nhớ tới người ấy, tưởng tượng trong đầu người ấy đang làm gì, trong lòng bỗng cảm thấy ấm áp, ngay lúc ấy chỉ muốn nhấc điện thoại lên gọi ngay cho người ấy. Nhưng chỉ một vài phút sau, lực chú ý đã lại bị những tình tiết trong sách hấp dẫn trở lại!

Yêu là giữa buổi tối tĩnh lặng, nỗi nhớ như thủy triều trào dâng, sách cầm trong tay mà không sao đọc vào đầu nổi một chữ, trong lòng cứ nghĩ mãi liệu người ấy có đang tăng ca không, người ấy ăn tối chưa, người ấy có nhớ mình như mình nhớ người ấy không.

Thích là tranh luận các vấn đề khác nhau với người ấy đến mức mặt đỏ tía tai, không ai chịu nhường ai, ở trước mặt người ấy, bạn xù lông như con nhím không chịu nhận thua, nhưng trong lòng thì đã sớm âm thầm ngưỡng mộ tài hoa, tầm mắt của người ấy.

Yêu là hi vọng người ấy và mình luôn có cùng ý kiến, hai người “tâm ý tương thông”, chỉ một câu đùa vô tâm của người ấy cũng khiến bạn hụt hẫng trong lòng, thậm chí là nước mắt lưng tròng. Ở trước mặt người ấy, bạn chưa bao giờ dựng lên lớp phòng vệ.

Trên đời này có thứ tình cảm gọi là Thích, có thứ khác gọi là Yêu… – Ảnh 1.
Thích là khi ra ngoài sẽ nhắn tin cho người ấy nói thời tiết nơi đó đẹp lắm, sau đó tắt điện thoại đi, một mình vui vẻ nơi đất lạ suốt một tuần, phơi nắng đến mức da đen sì, rồi đột ngột xuất hiện trước mắt người ấy, dọa người ấy giật mình.

Yêu là dù đi đến đâu cũng hi vọng có người ấy ở bên. Có thể đứng ở bên bờ cát gọi điện cho người ấy, để người ấy nghe một chút tiếng sóng vỗ bờ. Cũng có thể vì một bóng dáng người lạ nơi con phố không quen thật giống người ấy mà ngơ ngẩn đứng đó hồi lâu.

Thích là trước khi người ấy đi công tác, đơn giản mà nói một câu: “Lên đường bình an”, nhìn bóng lưng đang dần rời xa của người ấy, bạn có chút luyến tiếc nhưng không nói gì cả, chỉ yên lặng chờ đợi tin trở về của người ấy.

Giọng đọc: Vũ Quỳnh Trang.

Nguồn: Radioplus.vn